“Tham của rừng, rừng rưng nước mắt”
Lời tổ tiên nhắc tự ngàn xưa!
Trời cao, lúc nắng lúc mưa
Rừng xanh giữ nước chảy vừa ra sông
Nếu con người một lòng, một dạ,
Nương thiên nhiên chẳng há sai lời!
Rừng kia phát triển tốt tươi
Điều hòa khí hậu, lũ thời chẳng hung!
Một lũ người điên khùng, ích kỷ
Mặt người lòng như quỉ Dạ Xoa
Phá rừng động tới Thiên La
Ngăn sông, Địa Võng chẳng qua lưới trời!
Thiên tai bởi lòng người gian ác?
Lũ liên hồi, tan tác thương đau!
Trời cao muôn thuở ân sâu
Kẻ tham ích kỷ để sầu lụy dân!
Lũ quan tham đáng chết muôn lần
Lòng dân Nam uất hận trào dâng!
Mai sau chớ có phân trần
“Nhân quả báo ứng” luật phân định rồi!
Đặng Đăng Phước
Giáo viên trường trung cấp sư phạm mầm non Đăk Lăk