Em là loài hoa rất lạ lùng
Khoe hương khoe sắc đến vô cùng
Khoe sáng khoe đêm suốt cả ngày
Có phải là loài sớm nở tối tàn

Em hoa không đẹp lại nồng hương
Khiến loại bướm ong cứ lượn lờ
Mùi hương không lẽ nồng thắm mãi
Rồi hết ngày nào kẻ đón đưa
Em loài hoa đẹp lại không hương
Trơ trọi mình em không bướm ong
Như gái dậy thì nhiều mơ mộng
Một mình cô độc chẳng quen ai
Em loài hoa dại trong đồng vắng
Không sắc không hương không mời gọi
Có người gọi em hoa đồng nội
Như gái nhà vườn không điểm trang

Em loài hoa dại ở ven đường
Ai nhẹ chạm vào em e thẹn.
Mắc cỡ ngượng ngùng trinh nữ hoa
Đợi chàng hoàng tử rước về cung
Anh đây dân dã không sang cả
Không thói bướm ong không giả trá
Thương em người gặp gỡ lần đầu
Duyên tình đã tới đến cùng nhau
Đặng Quang Chính