- Bố Phi ơi. Bố có đánh vợ bao giờ không?
- Không.
- Thế sao dì H. bảo là bố có đánh mẹ M.?
- Bố tát mẹ 2 cái. Mẹ đấm lại bố 20 cái. Thế là mẹ lời 18 cái. Vậy thì coi như bố không đánh vợ mà bị vợ đánh 18 cái.
- Bố không thể nói như thế được. Bố đánh mẹ M. là bố sai.
Tôi không trả lời con gái. Chuyện tôi đánh vợ, cả gia đình họ ngoại ai cũng biết. Tôi vào phòng, đóng cửa lại, ngồi vào bàn, viết một bài thơ:
Bố mãi mãi yêu thương mẹ các con.
Mẹ các con là
“con nít lâu năm”.
Cha chiều “tí”
cho êm dằm, ấm tổ.
Cha chiều “tí”
cho ấm lòng người vợ.
Cho hạnh phúc gia đình,
cho đúng đạo phu quân.
Mẹ các con
là tình nhân,
là tình thân,
là mẹ hiền, vợ đảm.
Yêu chiều mẹ
giữ lời thề tình cảm.
Trước sau,
sau trước vẹn toàn.
Chiều vợ
thì có các con ngoan.
Nội, ngoại
được mẹ lo
chu toàn trọn vẹn.
Chiều mẹ
giữ đúng lời xưa thề hẹn.
Với cha
không quen để mẹ buồn.
Cha dặn các con,
vợ chồng
phải thực sự yêu thương.
Phải biết hi sinh,
nhịn nhường, đại lượng.
Phải biết sẽ chia
những buồn, vui; khổ, sướng.
Cùng đồng hành
trên mọi bước đường đi.
Hôm qua
cha đi Hương Sơn về.
Anh Hóa
gửi quà quê tặng mẹ.
Mẹ con cười
sao mà xinh đến thế.
Còn buông lời
quà “tham nhũng” hả anh?
Cha mẹ vô tư
thương nhớ chân thành.
Không phân
biệt giai từng, địa vị.
Yêu thực lòng
là yêu như thế.
Cha suốt đời
yêu thương mẹ các con.
Ngày 30 tháng 11 năm 2021