Mùa đông lạnh cóng người
Gió thổi rét căm căm
Tuyết cứ rơi rỉ rả
Lòng người … ôi! buồn bã
Trong một Nursing home (*)
Ông lão nhìn ra cửa
Như tưởng nhớ điều gì
Miệng nói gì nho nhỏ
Một bà cứ đi lại
Thận trọng khó làm sao
Dù không ở ngoài đường
Như đi trên tuyết lạnh

Ông già nhắc ai đó
Em đi phía bên này
Gần anh nếu em té
Anh đỡ em khỏi đau
Bà kia nói thật mau
Bên này tuyết chưa đông
Chưa biến thành cục đá
Tránh té ngã đau chân
Hai người thật ngỡ ngàng
Một phút giây bàng hoàng
Vòng tay ôm xiết chặt
Xúc động cứ lan dần
Thật quá lâu ngày đó
Anh chàng đến thăm nàng
Trời mùa đông lạnh cóng
Hai người nhắc nhở nhau !…
Đặng Quang Chính
chuong ngoc van dam <chuongd2006@yahoo.com.sg>